DJC

Đã đánh giá tài liệu

Cảm ơn bạn đã phản hồi

Mọi điều tiêu cực đều có thể chuyển hoá được miễn là bạn tiếp tục tiến lên

| 4781 lượt xem | Hồi Hoàng

Mọi điều tiêu cực đều có thể chuyển hoá được miễn là bạn tiếp tục tiến lên

Trong cuộc sống thường ngày của chúng ta có biết bao nhiêu trải nghiệm hạnh phúc và vui sướng có thể kể tên, như được nhận một lời khen tặng, được gần gũi người thương, được ăn một bữa cơm ngon cùng gia đình, được ngủ một giấc êm say không mộng mị, hay đơn giản là chinh phục được một thử thách mới, được nhận quà tặng hay được ngồi tắm nắng vào những buổi sáng sớm. Cảm giác bình an, thư giãn và vui vẻ từ những trải nghiệm ấy khiến chúng ta có xu hướng tìm kiếm và lặp lại. 

Nhưng còn với những trải nghiệm tiêu cực thì sao?

Bạn hãy thử nhớ lại một lần bạn bị ai đó chê trách, một lần bị bỏ rơi, một lần phải ăn một bữa cơm dở tệ trong buồn chán, một lần trằn trọc thức trắng đêm lo nghĩ chuyện gì đó, một lần thất bại khi theo đuổi một thói quen,… Lúc ấy, bạn đã phản ứng như thế nào? Hay đúng hơn là bạn đã “tiêu hóa” mọi chuyện ra sao?

Khi bị ai đó trách móc, bạn bực bội cau có không yên? Khi phạm phải một sai lầm, bạn dằn vặt và tự đày đọa mình bằng những lời tiêu cực? Khi bị ai đó bỏ rơi, bạn đau khổ khóc lóc và thu mình lại với mọi mối quan hệ mới?

Nếu đúng là như vậy thì mọi chuyện vẫn bình thường. Nó hết sức bình thường. Vì đây mới chỉ là mở đầu của cả một câu chuyện dài phía sau. Mọi cách ứng xử xem chừng tồi tệ đang diễn ra chỉ đang muốn nói lên một điều rằng bạn vẫn còn rất nhiều cơ hội để học cách ứng xử tốt hơn. Nếu bạn đã hoàn hảo cả rồi thì đâu còn cơ hội tiến bộ nào cho bạn nữa? Nói theo một cách khác, trong những tình huống tiêu cực này, cái “dạ dày” tâm hồn vẫn đang còn cơ hội để chuyển hóa năng lượng nặng nề thành thanh thoát, hay mảnh đất của sự trưởng thành vẫn đang còn cơ hội phân giải những lỗi lầm thành kinh nghiệm.

Như mình đã vừa nói, vấn đề ở đây đó là cả tiến trình phía sau, mỗi người trong số chúng ta sẽ thích nghi thế nào khi những trải nghiệm tiêu cực quay lại. Đây là cả một tiến trình kéo dài, chứ không phải chỉ là một sự kiện diễn ra trong một khoảnh khắc nào đó rồi chấm dứt. Giống như khi ăn một món ăn lặp lại, dạ dày của chúng ta cũng dần quen và có thể tiêu hóa món đó dễ dàng hơn so với những ngày đầu. Hay một mảnh đất được phủ lên bởi những tầng lá rụng, nó cần thời gian để phân giải và chuyển hóa chúng thành những dưỡng chất để nuôi cây phát triển. 

Nhưng một góc nhìn yếm thế và bế tắc của đa số chúng ta khi gặp những vấp ngã tiêu cực trong cuộc sống đó là chúng ta nghĩ rằng nó là tất cả những gì để định nghĩa chúng ta là ai, câu chuyện buồn đó không có lối thoát, trải nghiệm đó rất chắc chắn không thể được uốn nắn và tinh luyện được thành những gì có giá trị. Theo một cách nào đó, chúng ta đã quên rằng mọi thứ đều là những hợp chất hữu cơ có thể phân giải và tiêu hóa. Và người mang trong mình sức mạnh phân giải và tiêu hóa những điều đó chính là mỗi người chúng ta.

Để dễ dàng hình dung hơn về điều này, bạn có thể quan sát việc một em bé luyện viết chữ cái khi mới vào lớp 1. Những ngày đầu tiên thì nét bút của em nguệch ngoạc xiêu vẹo. Rồi dần dần qua thời gian, nét chữ dần trở nên cứng cáp và tròn trịa. Em bé đã trưởng thành hơn trong việc viết từ trải nghiệm “vẽ chữ” cực kỳ xấu vào ngày đầu tiên. Chẳng có em bé nào đau buồn vì ngày đầu tiên đó cả, vì tất cả mọi người đều hiểu và công nhận rằng đó là một trải nghiệm hiển nhiên phải xảy ra trong quá trình tập viết của đứa trẻ.

Hay khi một ai đó tập động tác Plank, ngày đầu tiên người đó chỉ trụ được 30s. Nhưng dần dà thông qua sự kỷ luật và rèn luyện được lặp lại, thời gian bám trụ được tăng lên 1 phút, 2 phút, rồi 3 phút,… Đến một ngày nào đó, người đó có thể trụ được hàng chục phút một cách dễ dàng. Người đó đã trưởng thành hơn trong việc rèn luyện thân thể từ một trải nghiệm èo uột run rẩy ngày đầu tiên. Không có người nào tập Plank ngày đầu tiên được mấy chục giây và ngồi khóc lóc thảm thiết cả, vì họ biết rằng tất cả những ai mới luyện tập đều thể hiện mức độ đó. Đây là điều hết sức bình thường.

Vậy khi nhìn vào 2 ví dụ trên thì bạn có thể nhận ra rằng bất kỳ trải nghiệm tiêu cực nào cũng đều là khởi đầu của một trải nghiệm tích cực tuyệt vời nào đó. Thay vì cảm thấy một sự căng thẳng và khổ đau, thì bạn thấy mọi thứ rất hiển nhiên và hoàn toàn bình thường. Nhờ tâm thế đó, bạn mới có thể dễ dàng tiếp tục tiến lên và thể hiện tốt hơn ở những lần luyện tập sau này. 

Một khi người đó nhận ra và bước tiếp cuộc hành trình thì mọi dấu hiệu tích cực mới dần hiện ra, thay thế cho những biểu hiện tiêu cực ban đầu. Ví dụ như nỗi đau mất mát người thân có thể dần trở thành cảm hứng yêu thương những gì đang hiện hữu, sự dằn vặt tội lỗi có thể dần biến thành động lực sống một cuộc đời hữu ích, sự buồn tủi khi gặp thất bại có thể dần biến thành sự can trường và quyết tâm bứt phá. 

Thực vậy, miễn là chúng ta tiếp tục tiến lên, thì mọi điều tiêu cực đều có thể được chuyển hóa. 

Nguồn + Ảnh : Internet