TRUYỆN 65: TIẾNG CHUÔNG GIỮA LÀNG XƯA
Sáng sớm, làng Diêm Xá chìm trong màn sương mỏng. Nghệ nhân Trần Văn Lựu, người thợ đúc đồng cuối cùng còn giữ nghề tổ truyền, lặng lẽ bước về ngôi chùa cổ. Tiếng chuông vang lên - trầm mặc, ngân dài qua những mái nhà phủ rêu.
Tuấn, cậu học trò trẻ theo ông học nghề, ngẩng đầu hỏi:
- “Thưa thầy, sao tiếng chuông nghe như đang kể chuyện vậy ạ?”
Ông Lựu dừng lại, đặt tay lên thân chuông, giọng trầm ấm:
- “Vì trong tiếng chuông có hơi thở của người xưa. Ông nội thầy từng rót giọt đồng đầu tiên để đúc nó. Mỗi hồi chuông là một lời nhắc: ta vẫn đang lắng nghe tiếng của tiền nhân.”
Tuấn lặng đi. Sương tan dần, nắng nhẹ phủ lên mái chùa. Ông Lựu nói tiếp:
- “Văn hoá không chỉ nằm trong sách hay bảo tàng. Nó sống trong tiếng chuông, làn khói nhang, trong đôi tay biết gìn giữ và tiếp nối.”
Tuấn cúi đầu, lặng nghe tiếng chuông ngân thêm một lần nữa. Giữa không gian tĩnh lặng, cậu cảm nhận như thời gian ngừng trôi - để ký ức dân tộc tiếp tục sống, qua âm vang của những tấm lòng giữ gìn hồn quê.
LẮNG NGHE - HIỂU - HÀNH ĐỘNG
- Trong cuộc sống hàng ngày, có điều gì nhỏ bé vẫn lưu giữ “ký ức sống” của dân tộc mà bạn từng lướt qua?
- Nếu ký ức là nhịp đập của văn hoá, bạn sẽ gìn giữ nó bằng hành động nào hôm nay?
- Khi bạn kể lại câu chuyện của mình, liệu trong đó có âm hưởng của những thế hệ đi trước không?
📣 Bạn muốn sống sâu – sống gốc – sống tử tế cùng một cộng đồng chung lý tưởng?
CÁC DỰ ÁN HIỆN TẠI CỦA BÁCH GIA
KHẢO SÁT MỨC ĐỘ QUAN TÂM CỦA CỘNG ĐỒNG - Bạn quan tâm đến dự án nào nhất? Hãy giúp Bách Gia hiểu bạn hơn để phát triển nội dung phù hợp: 👉 Điền khảo sát tại đây THAM GIA NHÓM CỘNG ĐỒNG BÁCH GIA - Cùng nhau chia sẻ, thảo luận và lan tỏa giá trị: 🔗 Tham gia nhóm tại đây |
KẾT NỐI TINH HOA - BÁCH GIA KIẾN QUỐC
@Copyright by DBI | Trích từ bộ truyện “Khai tâm” của Cộng đồng Bách gia Tinh hoa
Ý kiến (0)