TRUYỆN 4: CÂY TRE VÀ LƯỠI DAO
Câu chuyện kể lại tại một làng ven sông…
Ngày xưa ở làng ven sông, có một lò rèn thủ công nổi tiếng vì rèn ra dao bén đến độ “cắt lá rơi mà không sờn mép”.
Một cậu bé tên Khánh, con trai của bác thợ rèn, năm 14 tuổi nói với cha:
“Con không muốn yếu mềm như mấy cây tre sau nhà. Con muốn sắc như lưỡi dao!”
Cha cười hiền:
“Vậy con thử đi, nhưng trước tiên… hãy chặt giúp cha một cây tre.”
Khánh lao ra vườn, vung rựa chém tre. Cây đầu tiên oằn xuống, nhưng không gãy. Khánh bực. Chém mạnh hơn. Tre cong, lưỡi rựa dội ngược.
Cuối cùng tre bật lên… đánh rát cả tay cậu.
Cậu gắt:
“Sao nó lì lợm thế?”
Cha bước ra, cầm cây tre lên, nói:
“Con thấy đó. Dao có thể sắc – nhưng tre biết cách uốn.
Tre không chống lại gió – nó chờ gió đi qua.
Tre không gãy – vì nó không cố tỏ ra mạnh.
Con muốn làm người sắc bén – cũng tốt.
Nhưng trước khi bén, hãy học mềm.
Trước khi thắng, hãy học nhẫn.
Trước khi nói, hãy học lặng.”
Từ hôm đó, Khánh không vội rèn dao nữa. Cậu… bắt đầu học tre.
Mỗi sáng, cậu ngồi đọc sách dưới bóng tre, ghi lại bài học về sự uyển chuyển. Khi bị phê bình, cậu thở sâu – không vặc lại. Khi thất bại, cậu ghi xuống “gió này chưa phải cuối cùng”.
Năm Khánh 18 tuổi, cậu đậu vào trường đại học danh giá. Nhưng cậu nói:
“Thành tích không quan trọng bằng việc mình đã biết đứng thẳng… sau khi bị gió quật bao lần.”
LẮNG NGHE – HIỂU – HÀNH ĐỘNG
- Bạn đang sống như dao – hay như tre?
- Bạn có biết cách cong mà không gãy? Lặng mà không yếu?
- Tu thân không phải là trở nên sắc lẹm – mà là học cách không gãy giữa đời.
📣 Bạn muốn sống sâu – sống gốc – sống tử tế cùng một cộng đồng chung lý tưởng?
👉 Khám phá Cộng đồng Bách Gia Tinh Hoa – nơi kết nối tinh hoa đa thế hệ, danh nhân, doanh nhân, nghệ nhân, nhà đầu tư và thế hệ trẻ tinh tú tại đây. 👉 Tham gia Cộng đồng Bách gia Tinh Hoa tại đây. |
KẾT NỐI TINH HOA - BÁCH GIA KIẾN QUỐC
@Copyright by DBI | Trích từ bộ truyện “Khai tâm” của Cộng đồng Bách gia Tinh hoa
Ý kiến (0)